Hậu quả của lũ lụt chưa dừng ở đó, chưa dừng ở những ngôi nhà ngập sâu trong nước; những người nông dân mất trắng ruộng vườn, vật nuôi; những đứa trẻ bị cuốn trôi sách vở, bỏ lỡ những buổi học. Những con đường để đi đến nơi cần được giúp đỡ đã xa xôi, nay trở nên lầy lội, trơn trượt và nguy hiểm không khác gì mấy chục năm về trước, những người đi làm từ thiện gặp không ít trở ngại. Dù cuộc sống ngày càng văn minh, tiến bộ nhưng hạ tầng cơ sở chẳng khác xưa nhiều.

Giấu Hương ơi…!

Nguyên do chính xác dẫn đến tai nạn: Do chiếc xe chạy ẩu? Do lối đi gập ghềnh? Do tay lái yếu? Hay do người dân quá nghèo, chẳng thể nào làm nổi một con đường thật đẹp, làm hệ thống thoát nước tốt hơn để ngăn lũ? Chúng ta đổ lỗi cho lũ lụt vậy, chung quy là do thiên nhiên khắc nghiệt. Vì thế, Hương tạm gác lại chuyến du lịch “bụi” đến vùng Tây Bắc tươi đẹp và để lại tuổi trẻ của mình ngay trên chính quê nhà.

“Giấu Hương” mà sao em như một đóa hoa ngát hương giữa đất trời, giữa những cằn cỗi và cũ nát, trong một xã hội còn nhiều trái ngang. Em đã lựa chọn một lẽ sống đẹp, như người dân Quảng Bình chọn sống chung với thiên nhiên, với lũ, những đợt xả thủy điện “đúng quy trình”. Người nơi đây chưa bao giờ chịu khuất phục trước số phận. Họ chia sẻ với nhau từng nỗi đau, từng niềm vui nho nhỏ, như em đã làm.

“Em chỉ muốn nhắc mọi người rằng: Cuộc đời này ngắn lắm, hãy biết quý trọng và nâng niu một người ở thời điểm hiện tại, lúc họ còn ở bên ta chứ đừng để đến lúc họ mãi rời xa rồi ngậm ngùi xót xa cho những ngày đã qua vì không biết cách trân trọng” - dòng tâm sự của Giấu Hương trước đó trên trang Facebook của em.

Người ta thường nói “hữu xạ tự nhiên hương”, làm việc thơm thảo, chớ mong nhận về lợi ích cho mình, chớ vì ham muốn những tiếng thơm cho bản thân. Mọi việc em làm đều đã không vô nghĩa, kể cả sự mất mát này, sẽ có ai đó nhận được bài học cho chính mình. Mong em sẽ đến được những nơi thật đẹp. Cảm ơn em!

Lê Trọng Nghĩa

Nhãn:

Đăng nhận xét

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.